Vừa nãy khi mình đứng dưới vòi sen nước nóng, mình mãi mê nghĩ về một điều đến nỗi mà dùng nhầm chai sữa tắm Axe để gội đầu và vớ chai dầu gội Romano để tắm (làm đại sứ thương hiệu cho hãng này nên lâu lâu phải quảng cáo cho họ tí). Lý do này đủ thú vị để mình chia sẻ điều mình nghĩ lên facebook làm kỷ niệm sự kiện ngớ ngẩn đêm Giáng Sinh.
Nó đây.
Khi mọi chuyện xung quanh bạn đột ngột trở nên tồi tệ, bạn nghĩ mình bị dồn vào chân tường, lúc ấy bạn chỉ mong cuộc đời ban cho bạn một lối đi, dù chỉ là một con đường mòn, để bạn thoát ra khỏi tình thế bế tắc đó.
Rồi khi bạn đã đi được tới một con đường đá, nhìn qua bên kia sông, thấy người ta chạy xe trên đường nhựa sao êm quá, có thể bạn sẽ trách cuộc đời sao chỉ cho bạn đi trên một con đường, mà lại là con đường đầy sỏi đá không được êm ái như người ta, trách sao bạn đã chạy mòn bánh xe mà không có chiếc cầu nào để qua sông.
Sau vài lần phải dẫn bộ đi sửa xe thậm chí mua xe mới, cuối cùng bạn đã qua được con đường nhựa đó bằng một cây cầu hay một chiếc đò của một ông lão tốt bụng, cũng có thể bạn tự bơi qua sông rồi tậu hẳn một chiếc ô tô. Đi được một quãng khá dài, bạn gặp một ngã ba đường mà trong tầm nhìn của bạn hai ngã rẽ đều đẹp và êm như nhau. Lúc này, bạn đắn đo không biết phải chọn lựa như thế nào, vì buông một cơ hội tốt khi đang cầm chắc trên tay chắc chắn là một điều khó thực hiện. Trong tình huống như thế, có thể bạn sẽ mong cuộc đời chọn giùm bạn, rào bớt một con đường lại để bạn đi tiếp mà không cần do dự.
Rốt cuộc, bạn lại tự mâu thuẫn với chính mình. Bạn trách cuộc đời bất công khi đẩy bạn vào đường cùng hoặc khi không cho bạn nhiều sự lựa chọn, nhưng khi bạn phải đau đầu vì có quá nhiều phương án đề xuất, bạn lại mong cuộc đời chọn giùm bạn phương án tối ưu. Nhưng thật ra, cuộc sống này luôn công bằng, khi bạn bị khiếm khuyết ở điểm này, chắc chắn bạn sẽ được bù đắp ở điểm khác và không một ai có thể đạt tới thành công mà không hy sinh một điều gì đó.
Nếu bạn không bị dồn chân tường, bạn sẽ không đủ can đảm để trèo qua bức tường đó và phát hiện con đường mòn dẫn ra đường lớn nằm ngay phía sau. Những người đang đi trên con đường nhựa bên kia sông cũng đã từng phải tập bơi hoặc đã từng phải dẫn bộ và sửa xe trên chính con đường đá gồ ghề mà bạn đang đi. Và nếu không có những ngã rẽ, bạn sẽ không thể nào đo được tầm nhìn cũng như sự trưởng thành của mình. Tất cả chúng ta đều đi chung trên đường đời, người đi trước, người đi sau, ai trong chúng ta cũng sẽ phải đối mặt với chướng ngại vật, rào cản, ngõ cụt, ngã ba, ngã tư, yêu quái, sinh vật lạ và các thể loại kinh khủng khác. Khác biệt là ở thái độ của mỗi người, thái độ của bạn khi đương đầu với những khó khăn đó sẽ quyết định tương lai của chính bạn. Hôm nay bạn học, ngày mai bạn biết chữ. Hôm nay bạn không biết chữ, vì ngày hôm qua bạn không học. Vậy nên, đừng trách ai hết, đừng chờ đợi phép màu từ ai hết, hãy luôn lạc quan, tỉnh táo và làm hết sức mình trong mọi hoàn cảnh, chắc hẳn tương lai của bạn sẽ tốt đẹp hơn. Hãy can đảm trèo tường, bắt rắn, săn cá sấu, học bơi, học bay, xây cầu, câu cá, đá banh, đánh cờ, làm thơ, ngủ bụi, nói chung món nào dùng để đối phó khó khăn thì cứ học hết đi, rồi cuối cùng vẫn không ra tới đường nhựa, đường cao tốc hay đường hàng không thì có thể quay về đây khiếu nại gia chủ.
Vậy đó. Đây chính là lý do tại sao mình lộn chai dầu gội với chai sữa tắm đó.